Tại sao lao động Việt lại bỏ trốn?
越南工人為何要逃跑?
Theo Diễn đàn di cư châu Á, các nhà môi giới hợp pháp cũng có thể thu của công nhân Việt Nam lên tới hơn 160 triệu đồng để đảm bảo cho họ công việc ở nhà máy Đài Loan trong 3 năm.
Con số này gấp 1,3 lần số tiền mà người Indonesia phải trả và gấp 2-3 lần số tiền mà người từ Philippines và Thái Lan bỏ ra. Cũng vì mức phí cao hơn, người lao động từ Việt Nam có khả năng bỏ trốn nhiều hơn. Năm 2018, đã có 4,38% công nhân lao động chân tay Việt Nam bị mất tích, so với chỉ 2,88% người Indonesia, 0,5% người Thái và 0,41% người Philippines. Bà Phạm Thảo Vân, một nhà hoạt động vì quyền công nhân nói: “Những kẻ môi giới này chỉ quan tâm đến việc đưa càng nhiều công nhân sang càng tốt, mà không cần đào tạo hay học ngôn ngữ phù hợp; như thể họ chỉ muốn đẩy mọi người đi nhanh nhất có thể.” Sau đó, nỗi thất vọng về lương thấp và điều kiện làm việc không giống như những gì được môi giới quảng cáo ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu suất làm việc của các công nhân Việt, làm tăng nguy cơ bị gửi trả về quê.
Các cơ quan tuyển dụng tư nhân ở Đài Loan thường thu phí lao động hàng tháng 50-60 USD, có trách nhiệm giúp người di cư vượt qua rào cản ngôn ngữ, các vấn đề hành chính và làm trung gian hòa giải mỗi khi có mâu thuẫn với giới chủ. Tuy nhiên trên thực tế, họ lại thường có thêm những vấn đề về lạm dụng sức lao động.
Hà Bùi (theo SCMP)