Tôi vẫn sống tốt với 3 triệu đồng mỗi tháng
每月三萬越盾 我一樣也過得很好
Tôi là thằng đàn ông chưa vợ, không uống rượu, không hút thuốc, không cà phê, cũng chẳng la cà. Sáng tôi đi làm, chiều về phòng trọ. Ăn cơm xong là tôi đi loanh quanh vài vòng rồi tắm rửa và ngủ. Cuộc sống thật đơn giản, không tivi, không sách báo, chẳng bạn bè, học hành thì lại càng không.
Tôi năm nay 27 tuổi, làm công nhân được 8 năm. Khi mới vào Sài Gòn cũng có nhiều ước vọng: Nào là tìm được công việc ổn định, lương cao; nào là tích lũy thu nhập để mua một miếng đất cất ngôi nhà nho nhỏ ở ngoại thành rồi về quê cưới cô bạn học; nào là học thêm để thỏa ước mơ đại học mà ngày xưa đã phải tạm gác lại vì miếng cơm, manh áo…Theo ngày tháng, những ước vọng ấy cạn dần. Tôi giờ chỉ có một mong ước duy nhất là không bị ốm đau, bệnh tật. Mà ông trời cũng thương nên suốt bao nhiêu năm qua tôi chẳng hề nóng lạnh, nhức đầu. Tôi nghĩ mình may mắn và bằng lòng với điều đó. Tuy vậy lắm lúc cũng thấy buồn vu vơ, mấy hôm trước thằng bạn đồng hương giận vì nó mời đám đầy tháng con mà tôi không dự. Tết năm rồi mẹ tôi lại trách sao 8 năm qua không về thăm nhà, thăm mẹ...
Đôi lúc cũng muốn có cái này, cái kia nhưng lại thôi. Vậy nên chỉ mong sao cứ luôn khỏe khoắn như bây giờ. Mọi người tin không, cái thằng tôi vẫn đang sống khỏe, sống phong lưu (như lời vị nào đó trong Hội đồng Tiền lương Quốc gia) với 3 triệu đồng mỗi tháng. Thật đó.
Lê Quân