患難見真情 越南妻顧癱夫盼奇蹟
Hoạn nạn mới thấy chân tình Người vợ Việt chăm chồng bị liệt mong phép màu
桃園劉先生前年騎車回家途中摔車腦部重創成植物人,越南籍太太胡氏碧3日一早獻上玫瑰花,表達對另一半滿滿的愛意並幫他慶祝60歲生日,念國小的兒子也親手寫上卡片,祝福父親早日康復。(甘嘉雯攝)
Anh Lưu ở Đào Viên, năm ngoái trong một lần ngồi xe về nhà bị tai nạn trở thành người sống thực vật. Vợ Hồ Thị Bích, sáng ngày 3 đã tặng một boá hoa hồng, thể hiện tình yêu với nửa còn lại đồng thời chúc sinh nhật lần thứ 60 của chồng, người con đang học tiểu học cũng tự tay viết tấm thiệp chúc Ba mau khỏi bệnh. (Ảnh.Cam Gia Văn)
桃園劉先生前年騎車回家途中摔車腦部重創成植物人,越南籍太太胡氏碧3日一早獻上玫瑰花,表達對另一半滿滿的愛意並幫他慶祝60歲生日,念國小的兒子也親手寫上卡片,祝福父親早日康復。
2014年10月底,劉先生騎車返家,因天色昏暗加上道路施工摔車意外,腦部嚴重受創,小他25歲的越南籍太太,不僅每天跑醫院看護先生,還要照顧年幼兒子,孤立無援之際,得獨自面對心理與經濟雙重壓力,為了龐大醫藥費與房貸,甚至賣掉越南娘家土地,期盼先生能得到最好的醫護治療。
遭逢人生劇變,卻絲毫不影響夫妻間的深厚情感,胡氏碧說,13年前與先生結婚,雖然年紀及文化差距大,不過他是個顧家、對她很好的人,為了有個穩定的家庭生活,一起努力買了房子,在家時,他都親自下廚煮飯,發生意外後,其他家人無力幫忙,須一肩扛起責任。
經過醫院轉介,劉先生同年底入住創世桃園分院,胡氏碧終能放下心中重擔,但生活仍得繼續,為增加收入,到工廠上班外,還自製手提袋到菜市場賣,另外也到國中上補校增加中文能力,希望能教導兒子功課,是位認真的媽媽。而胡氏碧有空就來安養院陪伴先生,有時1個月來數十次,幫先生擦澡、清尿袋、按摩、說說話等,假日時兒子就會來院內為父親唸佛經祝福。
Cuối tháng 10 năm 2014, anh Lưu trong một lần ngồi xe máy trở về nhà, do trời mờ tối cùng với bên đường đang được thi công nên không may bị té ngã, não bị tổn thương nặng, người vợ Việt nhỏ hơn anh 25 tuổi, không những ngày ngày đến bệnh viện chăm sóc anh, mà còn chăm lo cho cả đứa con hiện đang học tiểu học, do chỉ một mình mình không người giúp đỡ, để trả viện phí và thế chấp nhà, chị đã bán đi mảnh đất ở quê nhà Việt Nam, mong cho chồng có thể có được sự chữa trị tốt nhất.
Cuộc sống biến động, nhưng không ảnh hưởng tới tình cảm sâu đậm vợ chồng, Chị cho biết, chị kết hôn với chồng mình vào 13 năm trước, dù khác biệt lớn về văn hoá và tuổi tác, nhưng anh là người biết lo cho gia đình, đối đãi với chị rất tốt, để có một cuộc sống ổn định, hai người cùng nỗ lực làm việc mua được một căn nhà. Sau khi xảy ra tai nạn, người thân ai cũng nghèo nên không ai giúp được gì, đành phải một mình gánh vác nợ nần.
Sau khi chồng được chuyển viện đến bệnh viện Sáng Thế Đào Viên, chị Hồ Thị Bích cuối cùng có thể trút bỏ gánh nặng trong lòng, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp túc, để tăng thu nhập, ngoài đi làm ở nhà máy, chị còn tự làm túi sách mang đến chợ để bán, ngoài ra còn đến trường học thêm tiếng Trung, hy vọng có thể chỉ dạy bài tập cho con. Khi có thời gian rãnh là chị liền vào viện chăm sóc cho chồng, có tháng hơn mười mấy lần, vào những ngày lễ con trai thường hay vào viện đọc kinh chúc Ba mau qua khỏi.